Nguyên Thạch

Thu cô liêu




( Cho NTH )

Ngõ vắng nhà ai lá rụng vàng
Từ mùa năm cũ gió thu sang
Người xa biền biệt chưa trở lại
Vườn hoang rêu phủ dấu điêu tàn.

Mỗi mùa lá úa thu lại thu
Người mãi miệt mài gót viễn du
Căn gác tiêu điều giờ hoang lạnh
Dáng xưa biệt dạng hút xa mù

Đâu thuở một thời đầy hơi ấm
Vang vang ngọt lịm những câu hò
Chừ ghé ngang qua tim héo hắt
Cúi mặt... nhớ ai mắt đẫm nhòa...

Nhớ nhé... quay về chăm vườn cúc
Tóc thề mòn mỏi gắn nụ hoa
Thuyền ơi...sao mãi nơi viễn xứ?
Để bến mòn trông dáng con đò.


Nguyên Thạch

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 16 tháng 8 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Thu cô liêu"